Nghiên cứu không chỉ làm rõ tác động tiêu cực của sự cô lập xã hội đối với sức khỏe, mà còn kêu gọi ngành y tế và toàn xã hội nhìn nhận cô đơn như một yếu tố rủi ro nghiêm trọng cần được sàng lọc và can thiệp sớm.
Nghiên cứu do nhóm nhà khoa học đến từ Đại học Sydney, Đại học New South Wales và Đại học Western Sydney thực hiện, sử dụng dữ liệu từ Nghiên cứu Dài hạn về Sức khỏe Phụ nữ Australia – một khảo sát quốc gia theo dõi sức khỏe hơn 57.000 phụ nữ từ năm 1996 đến nay.
Trong vòng 15 năm theo dõi nhóm phụ nữ ở độ tuổi trung niên (48–55 tuổi), các nhà nghiên cứu nhận thấy rằng tỷ lệ tử vong ở những người không trải qua cảm giác cô đơn kéo dài là 5%, trong khi con số này ở nhóm phụ nữ thường xuyên cô đơn lên tới 15%. Điều đó đồng nghĩa với việc nguy cơ tử vong ở nhóm này cao gấp ba lần.
Giáo sư Melody Ding, đồng tác giả nghiên cứu, cho biết phụ nữ trung niên là nhóm dễ bị tổn thương vì thường cùng lúc đảm nhận nhiều vai trò: chăm sóc con cái, hỗ trợ cha mẹ lớn tuổi, đồng thời phải đối mặt với các thay đổi tâm sinh lý như mãn kinh, nghỉ hưu hay sự thay đổi trong đời sống gia đình khi con cái rời tổ ấm. Những biến chuyển đó khiến họ dễ rơi vào trạng thái cô lập xã hội, dẫn đến cảm giác cô đơn kéo dài mà nhiều người không nói ra.
Tiến sĩ Neta HaGani, tác giả chính của nghiên cứu, nhấn mạnh rằng cô đơn không nên bị xem nhẹ như một trạng thái cảm xúc nhất thời, mà là một yếu tố rủi ro nghiêm trọng, cần được sàng lọc y tế định kỳ, tương tự như kiểm tra huyết áp hay mức cholesterol. Bà cũng cho rằng việc nâng cao nhận thức cộng đồng để xóa bỏ kỳ thị quanh vấn đề cô đơn là điều cần thiết, bởi chỉ khi xã hội thừa nhận đây là một nguy cơ sức khỏe thật sự, phụ nữ mới có thể được hỗ trợ đúng cách.
Hiện nghiên cứu vẫn chưa có dữ liệu dài hạn tương đương về sức khỏe nam giới, song nhóm nghiên cứu cho biết họ đang mở rộng phân tích để hiểu rõ hơn về tác động của cô đơn ở mọi giới. Trong lúc đó, những kết quả bước đầu đã là lời cảnh tỉnh quan trọng để hệ thống y tế, các nhà hoạch định chính sách và cộng đồng nhìn nhận lại vai trò của kết nối xã hội trong việc duy trì chất lượng sống và kéo dài tuổi thọ.